Đôi nét về sự tích hoa Bồ Công Anh


“Bồ Công Anh chỉ bay khi trời có gió Em mỉm cười khi nơi đó có anh.” Không chỉ đẹp tinh khôi, mỏng manh, bồ công anh mang trên mình sự rất kiên cường của một loài hoa dại khiến ai cũng ngưỡng mộ. Đằng sau đó là một câu chuyện vô cùng cảm động, hãy cùng Amazing mở ra câu chuyện này nhé!


 Tương truyền rằng trên một cánh đồng mênh mông có một loại hoa khoác trên mình chiếc áo vàng rực rỡ và những chiếc lá xanh ngát hình răng cưa rất uy nghiêm, có người còn gọi nó là cây Răng Sư Tử, khi nắng lên chiếu vào từng cánh hoa bán sẽ có cảm giác như bông hoa đang được bảo bọc bởi vệ sĩ răng cưa vậy.


Khi mùa xuân qua mùa hạ đến, hoa Bồ Công Anh sẽ thay chiếc áo vàng của mình bằng một chiếc áo bông trắng muốt, từ mặt đất bông hoa vươn mình lên cao hơn đón nắng mặt trời, rời khỏi vòng tay bảo bọc của chàng vệ sĩ. Chàng cứ mải miết ngắm nhìn nàng và tình yêu cứ thế lớn dần lên lúc nào không hay.

Cuộc sống không mãi bình yên như vậy, một ngày từ phương xa có một chàng trai mang tên là Gió, chàng trai mạnh mẽ, cuồng nhiệt khiến cô gái cũng phải xiêu lòng. Chàng cầm trên tay thanh sáo trúc suốt ngày thổi nhìu khúc nhạc hay, kể cho cô gái nghe về những điều thú vị, mới lạ mà chàng đã từng đi qua, gió lạnh lùng cuốn hút những cũng vô tâm,  và nàng đã yêu chàng lúc nào không hay.

Chàng đi rất nhiều vùng đất lạ và không dừng chân ở bất cứ đâu nên dĩ nhiên một cánh đồng cỏ nhỏ không thể khiến chàng ở lại. Nàng Bồ Công Anh ra sức níu giữ chàng ở lại bằng cách vươn mình ra, nhưng gió vẫn đi theo tiếng gọi của mình mặc kệ nàng cố gắng.

Răng Sư Tử đau nhói trong lòng bởi người mà chàng ra sức yêu thương, bảo vệ lại đem lòng yêu thương một người thoáng qua trong chốc lát. Chàng vươn tay mình ra, dùng hết sức lực giữ lấy Bồ Công Anh trắng muốt nhưng chàng cũng nhỏ nhoi làm sao chống chọi lại được cơn gió mạnh mẽ kia, những cánh hoa cùa Bồ Công Anh mềm mại đã tách mình ra khỏi nhụy và cuốn bay cùng với gió mất.


Những ngày sau đó khi người dân đi ngang qua cánh đồng đó đều nghe tiếng Răng Sư Tử hỏi gió rằng đã mang Bồ Công Anh đi đâu, Gió chỉ biết lẳng lặng trả lời chàng không thể mang theo Bồ Công Anh mãi bên mình nên nàng đã rơi xuống những hành trình mới, đắm mình vào vùng đất mới, hồi sinh và sống thật tốt ửo một phương trời xa nào đó.

Cây có hoa nhưng khó giữ, hoa lại yêu gió vô tâm với yêu những cuộc hành trình dài, đến sau này hoa mới nhận ra: cội nguồn của mình chính là nhựa chảy trong máu của cây...


Đôi nét về sự tích hoa Bồ Công Anh Đôi nét về sự tích hoa Bồ Công Anh
7/10 399 bình chọn

Comments