Đêm Đà Lạt khúc tự tình êm ái cho tâm hồn


Đà Lạt như bọn con gái đang dậy thì, lúc nắng lúc mưa, lúc lạnh lùng, đôi khi lại nhiệt tình, nồng ấm. Thế nên đến Đà Lạt bao nhiêu lần cũng chẳng chán, vì sự mới mẻ trong nét cổ điển của người con gái này làm người ta say mê mà cũng háo hức đón chờ.



“Tôi muốn mình tìm kiếm thiên nhiên

Tôi muốn sống như loài hoa hiền

Tôi muốn làm một thứ cỏ cây

Vui trong gió và không ưu phiền”


Và tôi muốn đến Đà Lạt.

Vào những ngày tâm hồn cần được xoa dịu nhất.

Khi trái tim mệt nhoài với tiếng còi xe inh ỏi ngoài phố, muốn được nghỉ ngơi, như một lẽ thường tình Đà Lạt là điểm đến. 

Đà Lạt đẹp, nét đẹp trong sáng, xuân thì của muôn hoa khoe sắc, mỗi mùa một vẻ yêu kiều rất riêng. Đẹp vì những con dốc uốn quanh núi đồi, đẹp vì màu sương phủ mờ lam tím chiều chiều quanh chân núi và đẹp vì Đà Lạt vẫn luôn là Đà Lạt, dù 5 năm, 10 năm hay cả trăm năm sau, cái hồn của Đà Lạt vẫn thế cho dù da thịt có đôi phần đổi khác. 


Người ta yêu Đà Lạt bởi nhiều thứ lắm nhưng mà có lẽ Đà Lạt vào đêm mới thực sự chạm tới trái tim của những kẻ mộng mơ. Lang thang, tản bộ hết các ngóc ngách Đà Lạt vào đêm để bình yên len lỏi khắp tâm trí, lấp đầy vào từng khoảng trống. 

Hóng gió bên Hồ Xuân Hương rồi ngồi thảnh thơi trong một quán cafe mộc, vừa uống trà, ngắm thành phố, vừa lắng nghe lời tự tình của muôn cây, và gió để gom góp vào từng chút, từng chút an yên. Đà Lạt vào đêm, chẳng nổi bật với từng hàng cây xanh xanh dịu mắt, lớp mây bồng bềnh thu hút mọi ánh nhìn hay ánh đèn nhộn nhịp lấp lánh mà đơn giản chỉ là những khoảng không đủ yên tĩnh và dịu dàng, âm thầm chữa lành cho những kẻ cô đơn bỗng dưng rơi vào một ngày yếu đuối. 


Đà Lạt là thành phố của tình yêu, có lẽ không chỉ là tình yêu đôi lứa mà còn là tình yêu với cuộc sống muôn màu này. 

Nam châm và sắt hút được nhau vì cùng có chung từ tính nên sự bình yên của Đà Lạt cũng truyền tới năng lượng tích cực tới những ai dừng chân. Cứ đến và sống cuộc sống bình thường vẫn đang tiếp diễn nhưng mà người ta lại cảm thấy được sống chậm và sâu hơn giữa sự dịu dàng của đêm Đà Lạt. 

Rộng lớn là thế mà tới Đà Lạt bước chân nào cũng va vào kỷ niệm. Kỷ niệm của hạnh phúc ngập tràn an nhiên. Thế nên có chút tham lam muốn gom tất thảy như là báu vật, khóa lại trong ký ức để lôi ra dùng dần mỗi độ nhớ mong. 


Và đi Đà Lạt trọn vẹn nhất là khi được ngắm mưa đêm. Nhìn từng hạt mưa trong suốt như pha lê, âm thầm rơi nghiêng theo hơi thở của gió, lất phất hắt vào mái hiên, phả ra cái hơi lạnh ôm trọn cả đất trời. Những lúc như thế, chỉ cần co nhẹ mình lại trong lớp áo mỏng là sự ấm áp hiện hữu, và lạ thay, trái tim cũng ấm dần theo nụ cười mãn nguyện trên môi.

Đà Lạt về đêm thật biết cách xoa dịu lòng người. Đến Đà Lạt, bạn chẳng cần cố phải làm gì cả cứ thế tự nhiên mà tận hưởng thôi, hạnh phúc sẽ ùa về. 

____________________________________________________

Có thể bạn quan tâm:

Đêm Đà Lạt khúc tự tình êm ái cho tâm hồn Đêm Đà Lạt khúc tự tình êm ái cho tâm hồn
7/10 399 bình chọn

Comments