Một tách trà thơm, một Đà Lạt dịu dàng, thanh xuân có đôi khi chỉ mong một lần như thế!


Những ngày này Đà Lạt vẫn mưa nhiều, vẫn tưới đẫm lòng người bởi cơn buồn vương của đất trời. Những ngày này, du khách thường ngại ghé về Đà Lạt, vì âu lo những cơn mưa sẽ chẳng thể khiến những cuộc vui trọn vẹn. Thế nhưng, vẫn còn đó rất nhiều tâm hồn vẫn cứ muốn trở về Đà Lạt, bất kể là khi nào, bất kể cả thời tiết ra sao. Vì điều họ cần, chỉ là sự bình yên như mây trời của thành phố này.


Trước kia, người ta vẫn biết đến Đà Lạt như một thành phố của nỗi buồn. Thế nhưng, khi cuộc sống ngày càng tấp nập hơn, người ta lại tìm thấy ở mảnh đất cao nguyên này một không gian dễ dàng giúp lòng người dịu lại, dễ dàng khiến những cái đầu nóng trở nên bình ổn hơn. Và chẳng ai biết từ đâu, chẳng biết từ khi nào, Đà Lạt lại trở thành người bạn “tâm giao” của rất nhiều người.

Người ta nói, những kẻ yêu nhau thường chẳng màng chi lí lẽ. Và với những kẻ mộng mơ trót yêu Đà Lạt cũng vậy. Với họ, đến Đà Lạt, chỉ có muốn và không chứ nào có chi chuyện xa xôi cách trở. Đà Lạt với nhiều người, đã trở thành nơi trú ngụ quen thuộc và dịu dàng. Để mỗi khi trở về, những nhọc nhằn ngoài kia cũng hốt nhiên thênh thang cùng gió.


Tôi nhớ có lần mình trở về trong những ngày Đà Lạt chuyển mùa, khi mưa bắt đầu lất phất trên những thung lũng xanh. Tình cờ tôi gặp chị, một cô gái cũng đơn độc trong chuyến đi Đà Lạt của mình. Giữa những ngày mưa của thành phố sương, tôi hỏi chị vì điều chi lại lựa chọn đến cao nguyên trong những ngày mưa buồn vương thế này, khi mà chẳng đi được đâu, khi mà cứ phải cuộn mình trong chăn suốt ngày. Chị chỉ cười và bảo rằng, chị tìm về Đà Lạt, chỉ vì một tách trà thơm cùng đôi khúc nhạc Trịnh là đủ. Thế mới hiểu, thành phố này, đâu phải chỉ có cảnh đẹp mới khiến người ta xiêu lòng. Đà Lạt, chỉ cái tên thôi cũng đủ khiến người ta luyến lưu.

Có nhiều người vẫn luôn hỏi vì sao lại thế, vì sao cứ mãi trở về thành phố này như vậy, khi cảnh đẹp trên thế giới này có nào thiếu đâu. Những kẻ trót lỡ đắm say Đà Lạt khi ấy chỉ biết mỉm cười và bảo rằng, yêu là yêu thôi, yêu rồi thì cần chi có lý do. Chỉ biết rằng, mỗi khi chân chùn gối mỏi, mỗi khi lòng cần một nơi để lánh đi, tâm tưởng chỉ nhớ mỗi Đà Lạt thôi.


Mặt trời Đà Lạt vẫn thế, vẫn mỗi ngày mọc lặn hai lần. Gió ngàn nơi Đà Lạt vẫn thế, vẫn ngày đêm ca hát khúc hoang vu. Tiết trời Đà Lạt vẫn thế, vẫn se se mơn man làn da người bên dưới lớp áo len. Thế nhưng, chính cái “vẫn thế” ấy đã khiến Đà Lạt trở nên quen thuộc và thân thương đến lạ. Có đôi khi giữa thành phố tấp nập, xô bồ, người ta lại nhớ cái se lạnh của Đà Lạt quay quắt. Có đôi khi giữa những ngày tấp nập chốn đi về, người ta lại nhớ thiết tha chút bình yên nơi cao nguyên nhỏ.

Với tôi, Đà Lạt luôn là thành phố giản đơn. Giản đơn trong vẻ đẹp, giản đơn trong lối sống, giản đơn trong nét sinh hoạt chậm rãi đời thường. Một Đà Lạt như thế, không chỉ với riêng tôi đâu, mà với rất rất nhiều người khác nữa, đều phải lòng rồi đắm say. Người ta vẫn thường bảo, Đà Lạt là mảnh đất không dành cho tuổi trẻ, vì những nhiệt huyết kia sẽ dần bị cái hiền hòa, cái “lành” của thành phố này bào mòn. Thế nhưng, đâu thể mặc định khiên cưỡng như thế. Đâu phải cứ Đà Lạt là buồn, đâu phải cứ Đà Lạt là khiến người ta thui chột đi ý chí. Vẫn còn đó một Đà Lạt giúp người ta vơi đi nỗi buồn, vẫn còn đó một Đà Lạt khiến lòng người dịu đi sau mọi giông bão, vẫn còn đó một Đà Lạt khiến người ta chỉ muốn ngủ vùi quên đi tất thảy những mệt mỏi. Và, vẫn còn đó một Đà Lạt giúp người ta tạm thời quên đi những nhọc nhằn, cho người ta một không gian để sắp xếp lại những xáo trộn, để bản thân có khoảng nghỉ rồi tiếp tục cố gắng trên những chặng đường tiếp sau.


Thanh xuân đâu hẳn lúc nào cũng là những nhiệt huyết, đâu hẳn bao giờ cũng đầy nhựa sống. Sẽ có những lúc chùn chân, sẽ lắm những khi lòng mệt mỏi. Những khi ấy, tôi chỉ muốn trở về thành phố này, nghe gió thổi qua hàng cây xao xác lá, thưởng tách trà vẫn đậm đà ngát hương, chỉ thế thôi cũng đủ để nghe lòng dịu lại.

Bạn biết không, những nỗi buồn của bạn, đôi khi Đà Lạt lại là nơi “lắng nghe” và “xoa dịu” tốt nhất! 

____________________________________________________

Có thể bạn quan tâm:

Một tách trà thơm, một Đà Lạt dịu dàng, thanh xuân có đôi khi chỉ mong một lần như thế! Một tách trà thơm, một Đà Lạt dịu dàng, thanh xuân có đôi khi chỉ mong một lần như thế!
7/10 399 bình chọn

Comments